Tần Tư Nguyên kéo Giản Lạc Thư ra ngoài, vừa đóng cửa lại, vẻ mặt bất đắc dĩ trên mặt lập tức biến mất, khóe miệng không nhịn được nhếch lên, trong giọng nói tràn ngập phấn khích: “Sư phụ đồng ý cho chúng ta ở bên nhau rồi.”
Giản Lạc Thư nhón chân, xoa xoa tóc Tần Tư Nguyên: “Ngốc ạ, sư phụ chỉ nói miệng cho sướng mồm thôi, nếu người thật sự không vui thì đã sớm đuổi anh đi rồi.”
Tần Tư Nguyên nhớ lại mỗi lần hẹn hò với sư tỷ đều bị sư phụ lải nhải, không nhịn được oán giận: “Đó là vì sư phụ đánh không lại anh, nếu đánh lại được thì người đã sớm nhốt anh vào Trọng Hình ty rồi. Anh không muốn nghe người nói anh là heo nữa, trên đời này làm gì có con heo nào đẹp trai như anh chứ? Sư tỷ, em nói xem có đúng không?”
Giản Lạc Thư cười đập anh một cái: “Không biết xấu hổ!”
Giọng nói của hai sư tỷ đệ càng ngày càng xa dần, Vân Hạc đạo trưởng đang nhắm mắt dưỡng thần trên ghế bập bênh lúc này mới mở mắt ra, khẽ lắc đầu cười: “Thằng nhóc ngốc.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây