“Được rồi.” Giản Lạc Thư xắn tay áo lên, nói: “Chúng ta đều là người quen, tôi cũng không nói giá cả với ông nữa, sau khi mọi chuyện giải quyết xong, tôi nói bao nhiêu thì đưa bấy nhiêu, ông thấy thế nào?”
Vợ lão Hồ há hốc mồm, cô gái à, cô có thấy tôi đang bàn chuyện làm ăn với cô không? Sao cô lại tự giác đến mức này vậy?
Hồn phách lão Hồ đứng bên cạnh sợ vợ mình từ chối, vội vàng đáp ứng: “Giản quan chủ, cô yên tâm, nửa hơi thở này của tôi là do Như Ý quán các người giữ lại, cho dù cô có muốn cả cửa hàng của tôi, tôi cũng không nói hai lời.”
Giản Lạc Thư cười như có như không nhìn ông ta một cái: “Nếu sớm thành thật như vậy thì đã không phải chịu tội như thế này rồi.”
Lão Hồ vội vàng giơ tay thề: “Tôi biết lỗi rồi, cô nói xem, đang yên đang lành sao tôi lại chạy ra ngoài uống rượu chứ! Đã uống rượu rồi còn dám lái xe, đợi sau khi tôi sống lại, tôi nhất định không dám làm loạn như vậy nữa.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây