Sự chú ý của Đằng Long căn bản không đặt trên người đám đạo sĩ kia, hắn nhìn chằm chằm Giản Lạc Thư, trường kiếm trong tay đâm về phía cô. Tần Tư Nguyên vung roi xích lên quấn lấy Đằng Long, Đằng Long vung trường kiếm lên chém đứt roi xích của Tần Tư Nguyên thành bảy, tám đoạn.
Tần Tư Nguyên ném roi xích trong tay xuống đất, sờ lên người, một sợi roi xích giống hệt như vậy lại được rút ra.
Đằng Long: “... Lại thêm một sợi?”
Tần Tư Nguyên cười lạnh một tiếng: “Trừ cái này ra, ta còn mấy trăm sợi, có bản lĩnh thì ngươi chém hết cho ta.”
“Trọng Hình ty?” Đằng Long cười lạnh nói: “Đáng tiếc, ta không phải tội phạm của Trọng Hình ty, cũng không phải phế vật vô dụng, roi xích của ngươi vô dụng với ta.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây