Tôi đương nhiên sẽ không bỏ qua cho bọn chúng, em gái tôi chết như thế nào, tôi sẽ cho bọn chúng chết như thế ấy, tôi muốn cho bọn chúng nếm thử cảm giác đau khổ mà em gái tôi đã phải trải qua.”
Tuy rằng Giản Lạc Thư không rõ lắm quy tắc của địa phủ, nhưng giết năm người phỏng chừng là không thoát khỏi hình phạt địa ngục. Chuyện của Như Ý quán hay là chuyện của dương gian, Giản Lạc Thư cảm thấy mình vẫn có thể làm chủ được, nhưng liên quan đến quy tắc của địa phủ, Giản Lạc Thư không chắc chắn địa phủ có nể mặt cô hay không.
Con lệ quỷ kia thấy Giản Lạc Thư im lặng, liền cười ha hả, nước mắt máu chảy ra từ trong mắt: “Sao hả? Cô không làm được sao? Không làm được mà còn tự xưng là quan chủ Như Ý quán?”
Giản Lạc Thư lắc đầu, bình tĩnh nói: “Anh không cần phải kích động tôi, những chuyện tôi có thể làm được thì đương nhiên không thành vấn đề, nếu như không làm được...”
“Chúng tôi đồng ý!” Tần Tư Nguyên cắt ngang lời Giản Lạc Thư, dứt khoát đồng ý. Giản Lạc Thư kinh ngạc nhìn Tần Tư Nguyên, Tần Tư Nguyên nhìn cô, đưa tay nắm lấy ngón tay lạnh lẽo của cô: “Người hắn ta giết đều là những kẻ đáng chết, chuyện báo thù thì địa phủ sẽ xem xét tình hình cụ thể. Anh sẽ ra mặt cầu xin đổi địa điểm thụ án của hắn ta từ địa ngục sang Trọng Hình ty, nếu địa phủ không đồng ý, anh có thể dùng chức vị của mình để đổi lấy hình phạt cho hắn ta.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây