Trương Kỳ Lâm ngẩng đầu nhìn Giản Lạc Thư, trên mặt lộ ra nụ cười gượng gạo: “Đầu bếp mà quan chủ mời không phải là đồ đệ của ông nội tôi chứ?”
Giản Lạc Thư: “...”
Ông Trương nói đúng, đầu óc Trương Kỳ Lâm quả thật không giống người bình thường.
Giản Lạc Thư tiếp tục uống súp, không để ý đến anh ta, Trương Kỳ Lâm cũng uống một ngụm súp.
Uống một ngụm này vào, Trương Kỳ Lâm như bị sét đánh, cả người cứng đờ, trên mặt tràn đầy sự khó tin.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây