Lão ma lại ủ rũ cúi đầu: “Mấy năm đầu sau khi ta được chôn cất, thi thể vẫn còn rất tốt, chỉ cần đợi bọn thầy mo luyện chế xong Hoàn Dương Đan, ta sẽ có thể hồi sinh. Nhưng ta đợi mãi, đến tận chín năm sau, Hoàn Dương Đan mới được luyện chế xong. Vào đêm rằm tháng bảy năm đó, mấy đứa con trai của ta và bọn thầy mo đã đào quan tài của ta lên, khiêng về vương phủ, mở quan tài ra, cho ta uống Hoàn Dương Đan, nhưng không ngờ rằng, sau khi viên thuốc vào miệng, ta không những không hồi sinh, mà thi thể lại hóa thành máu.”
Giản Lạc Thư suýt chút nữa thì bật cười: “Xem ra dược hiệu của viên thuốc này rất mạnh!”
Lão ma vẻ mặt uất ức nói: “Lúc đó ta đã nổi trận lôi đình, nhưng có tức giận cũng vô dụng, việc hồi sinh của ta còn phải trông cậy vào bọn họ. Sau đó, bọn thầy mo nói là do quan tài quá lớn, không giữ được âm khí, nên mới dẫn đến thất bại lần này, bọn họ nói sửa quan tài thành rương, bọn họ sẽ dùng máu tươi để cúng quan tài, còn ta sẽ hấp thụ linh hồn của ma quỷ, đợi đến khi sức mạnh của ta đủ lớn, sẽ mượn thân xác của con cháu để hồi sinh.”
Lần này, Giản Lạc Thư không muốn nói gì nữa, lão ma cũng thở dài thườn thượt: “Mấy chục năm đầu còn đỡ, nhưng sau đó, không còn máu tươi nữa. Tuy ta cảm thấy có gì đó không ổn, nhưng cũng không thể ra ngoài, một khi ta rời khỏi chiếc rương này, trận pháp bên trong sẽ mất hiệu lực, tất cả những gì ta dày công tính toán sẽ đổ sông đổ bể.”
Ông lão Ngô nghe đến đây, thật sự cảm kích Giản Lạc Thư và Tần Tư Nguyên từ tận đáy lòng, nếu như không phải hai người này phát hiện ra điểm bất thường của chiếc rương, có khi nào đó ông ta đã bị lão tổ tông nhập vào rồi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây