Nghe thấy ba chữ “gia truyền ma ám”, ông lão Ngô lập tức ủ rũ: “Nhà tôi đúng là vẫn luôn bị ma ám.”
Nhìn căn nhà cổ kính mang đậm dấu ấn lịch sử này, ông lão Ngô thở dài: “Nói thật với đại sư, từ khi tôi còn nhỏ, nhà tôi đã luôn bị ma ám, lúc đầu tôi rất sợ, cứ đến tối là khóc, cho đến khi mười mấy tuổi, tôi vẫn không dám ngủ một mình, sợ lúc nửa đêm thức giấc, mở mắt ra sẽ thấy một con ma đầy máu me đứng trước giường mình.”
Giản Lạc Thư tưởng tượng ra cảnh tượng đó, lập tức nổi da gà. Thật ra, cho dù cô ngày nào cũng sống chung với một đám ma, nhưng cũng không chịu nổi cảnh tượng như vậy, vì thế, ở Như Ý quán, nếu không có sự cho phép của Giản Lạc Thư, tất cả ma quỷ đều không được phép vào phòng cô.
Giản Lạc Thư vô cùng tò mò về tình hình của nhà họ Ngô: “Ông bà nhà ông không nói nguyên nhân là gì sao?”
Ông lão Ngô càng thêm buồn bực: “Ông nội tôi nói với tôi rằng, ông cố tôi nói với ông ấy, nhìn quen là được.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây