Tần Tư Nguyên nghe thấy tiếng thở đều đều quen thuộc ở đầu dây bên kia, trong mắt tràn đầy dịu dàng: “Sư tỷ, có phải chị quên rồi không, em cần gì phải xin việc, sau này em sẽ ở đạo quán với chị, đạo quán chính là sự nghiệp của chúng ta.”
Nghe vậy, trong lòng Giản Lạc Thư ấm áp, tuy rằng cảm thấy có gì đó không đúng lắm, nhưng suy nghĩ kỹ thì câu nói này cũng không có gì sai. Một mình cô gánh vác đạo quán âm dương thật sự quá mệt mỏi, có sư đệ giúp đỡ sẽ nhẹ nhàng hơn rất nhiều.
Giản Lạc Thư vỗ ngực, hào hứng đảm bảo: “Sư đệ yên tâm, sư tỷ nhất định sẽ cố gắng kinh doanh đạo quán thật tốt, sẽ không để cậu thất nghiệp đâu.”
Tần Tư Nguyên cười đến mức mắt híp lại: “Vậy sư tỷ phải cố gắng nhé, nếu em thất nghiệp, em chỉ có thể về nhà thừa kế công ty và khối tài sản trăm tỷ thôi!”
Giản Lạc Thư: “...” Chết tiệt, suýt nữa quên mất sư đệ là con nhà giàu!
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây