“Tham ô công quỹ và lừa đảo?” Khóe miệng Ngụy Nhiễm nhếch lên, nở nụ cười mỉa mai: “Con trai ông bà nuôi dạy giỏi thật đấy, ngày càng có tiền đồ.”
Cha Ngụy nghe thấy lời này không đúng lắm, liền giật lấy điện thoại, gầm lên vào điện thoại: “Tao nghe em trai mày nói mày giờ giỏi giang lắm rồi, mau lấy tiền chuộc em trai mày ra. Nó là con trai duy nhất của nhà chúng ta, đến bây giờ còn chưa có con trai, không thể ở trong tù được.”
Ngụy Nhiễm cười khẩy một tiếng, lạnh lùng nói: “Xem ra chuyện tôi cúp máy lần trước vẫn chưa khiến ông bà nhớ đời nhỉ! Tôi nói cho ông bà biết, nếu ông bà còn chọc giận tôi, tôi sẽ block số của ông bà, để ông bà vĩnh viễn không tìm được tôi nữa.”
Tư tưởng “cha là trời” và “trọng nam khinh nữ” ăn sâu vào xương tủy khiến cha Ngụy không muốn cúi đầu trước con gái: “Tao là cha mày, mày còn có thể mặc kệ tao sao? Mấy chuyện khác tạm thời đừng nói, trước tiên mày đến đón tao đã.”
Ngụy Nhiễm xoay ghế lại, mở trang web mua vé tàu, tra cứu chuyến tàu từ Minh Giang về quê, sau đó nói: “Tối mai 6 giờ có chuyến tàu về quê, tôi đã mua vé online cho ông bà rồi, ông bà đến thẳng nhà ga, dùng chứng minh thư lấy vé là được.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây