Cha Ngụy cũng không biết phải làm sao, lần đầu tiên ông ta ra khỏi huyện là sau khi con trai kết hôn, đón hai vợ chồng già từ quê lên. Bây giờ con trai bị bắt, nhà con dâu cũng không cho ở nữa, ở khách sạn nhỏ này, một đêm cũng mất hơn hai trăm tệ. Hôm nay là do con trai trả tiền phòng, ngày mai bọn họ không có tiền để tiếp tục ở, đến lúc đó còn không biết đi đâu.
Hai người vừa khóc lóc vừa trở về khách sạn, đến cửa mới phát hiện cửa phòng bị khóa, bèn ủ rũ xuống dưới tìm nhân viên phục vụ mở cửa. Nhân viên phục vụ vừa rồi đã chứng kiến toàn bộ quá trình Ngụy Tiểu Long bị bắt, đang bận báo cáo với quản lý, nhìn thấy hai người, thái độ cũng không tốt: “Khách sạn chúng tôi tuy nhỏ, nhưng quản lý rất nghiêm ngặt, hai người ở đây không được làm chuyện trái pháp luật, nếu không chúng tôi có quyền mời hai người ra ngoài.”
Cha Ngụy và mẹ Ngụy khúm núm, không dám hé răng, ngoan ngoãn đi theo nhân viên phục vụ vào phòng. Vào đến phòng, hai người nhìn không gian chật hẹp, không khỏi thở dài, tuy rằng nơi này tốt hơn nhà tranh ở quê của bọn họ gấp nhiều lần, nhưng đã sống gần một năm trong căn nhà lớn, nhìn lại nơi này, cảm thấy chật chội vô cùng.
Mẹ Ngụy ngồi trên giường, lau nước mắt: “Bây giờ con dâu đều ghê gớm quá, ở trong làng chúng ta, con dâu nào mà chẳng phải chịu đựng mẹ chồng, lúc tôi sinh con gái lớn, mẹ ông còn bắt tôi giặt quần áo bằng nước lạnh, còn phải nấu cơm cho cả nhà nữa.”
Cha Ngụy trừng mắt nhìn bà ta: “Đừng nói mấy chuyện vô ích đó, gọi điện thoại cho con gái lớn, bảo nó đến đón chúng ta.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây