Ngụy Tiểu Long cười nhạt: “Nếu là thời phong kiến thì tốt rồi, tam thê tứ thiếp, đâu cần phải lo lắng không sinh được con trai.”
Phạm Hi Hi cười nhạo: “Với cái nhà ba gian rách nát của nhà anh, còn đòi tam thê tứ thiếp? Mơ tưởng hão huyền!”
Sắc mặt Ngụy Tiểu Long lập tức thay đổi, nghèo khó là nỗi đau giấu kín nhất trong lòng anh ta, Phạm Hi Hi nói thẳng ra như vậy, chẳng khác nào tát thẳng vào mặt anh ta, khiến anh ta cảm thấy nhục nhã vô cùng.
Ngụy Tiểu Long không kiềm chế được siết chặt nắm đấm, gân xanh trên mu bàn tay nổi lên, cơ bắp trên cánh tay cũng cuồn cuộn. Phạm Hi Hi theo bản năng lùi về sau, sợ Ngụy Tiểu Long giơ tay đánh mình.
Nhưng Ngụy Tiểu Long đã cố gắng kìm nén ham muốn vung nắm đấm, lạnh lùng nhìn Phạm Hi Hi: “Yên tâm, tôi sẽ không đánh cô, càng không cho cô có cớ để ly hôn với tôi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây