Báo mộng thì cũng không có gì đặc biệt, có thể mơ thấy ông cụ quả thật rất vui, tuy rằng ông cụ trong mơ rất háu ăn, một mình chén sạch nửa quả dưa hấu, nhưng mà...
Hác Nhân lúng túng gãi gãi mặt: “Sư tỷ này, tôi đã tỉnh ngủ rồi, sao vẫn thấy ông cụ nhà tôi đi đi lại lại trong nhà thế? Chẳng lẽ bùa báo mộng của nhà cô có tác dụng phụ à?”
“Không thể nào!” Giản Lạc Thư vỗ ngực cam đoan: “Bùa chú của đạo quán chúng tôi đều do tôi tự tay vẽ, đến nay chưa có lá nào là không dùng được.”
Hác Nhân buồn bực: “Vậy là sao nhỉ, lúc nãy tôi vừa mở mắt ra kêu lên một tiếng, liền thấy cha tôi thò đầu vào nói chuyện với tôi, tôi còn tưởng mình chưa tỉnh ngủ.”
“Không thể nào, bùa báo mộng chỉ có thể gặp nhau trong mơ, chú tỉnh rồi thì không nhìn thấy ông ấy nữa...” Giản Lạc Thư do dự một chút, chợt nghĩ đến một khả năng khác: “Có thể ông cụ nhà chú đã dùng một loại bùa khác của nhà tôi, gọi là bùa hiện hình. Dùng loại bùa này thì giống hệt người thường, có thể tự do hoạt động dưới ánh mặt trời, ăn uống như bình thường.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây