Giản Lạc Thư vừa định lên tiếng thì Tần Tư Nguyên đã nhanh tay nhanh mắt nhét muỗng vào tay cô: “Nguội mất thì không ngon nữa đâu.”
Giản Lạc Thư do dự một chút, cơm trộn trứng cua đúng là phải ăn nóng mới ngon, nguội rồi sẽ bị tanh. Hay là ăn cơm trước đã?
Ăn cơm xong, uống canh xong, lại ăn thêm hai miếng bánh ngọt, đến khi Tần Tư Nguyên bưng kem lạnh đến, Giản Lạc Thư cảm thấy cơn giận trong bụng đã tiêu tan bớt.
Múc một thìa kem vị sữa béo ngậy cho vào miệng, Giản Lạc Thư ngẩng đầu nhìn Tần Tư Nguyên đang ngồi đối diện: “Cậu tự khai hay là đợi tôi hỏi?”
Tần Tư Nguyên ngoan ngoãn đặt hai tay lên đùi, trên mặt lộ ra vẻ đáng thương vô cùng, hai má lúm đồng tiền càng khiến anh trông đáng thương và bất lực hơn: “Thật ra, tất cả đều là lỗi của sư phụ!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây