Bà cụ Trương trợn mắt: “Nói nhảm, ai mà biết được những thứ quay về là hai đứa cháu nội của mẹ chứ. Nhỡ đâu là ma quỷ xa lạ nào đó, lỡ chúng nó móc mắt mẹ ra thì sao!”
Trương Phúc Hải bừng tỉnh đại ngộ: “Mẹ nói đúng, con đi vắt nước mắt trâu ngay đây.”
Giản Lạc Thư nghe mà méo mặt, vội vàng ngăn Trương Phúc Hải lại: “Nước mắt trâu không có tác dụng đâu, không nhìn thấy gì mà còn dễ bị viêm giác mạc. Thôi được rồi, đã mời chúng tôi đến làm lễ thì tôi tặng ông hai lá bùa này, ông tìm chỗ nào vắng vẻ rồi nói chuyện với các con đi.”
Trương Phúc Hải vội vàng nói: “Căn phòng của hai đứa nó vẫn luôn trống không, chúng ta đến đó đi.”
Giản Lạc Thư lấy từ trong túi ra hai lá bùa đưa cho Trương Phúc Hải, sau đó quay sang nói với hai anh em sinh đôi: “Hai đứa đi theo ông ấy đi, vào phòng rồi dán bùa lên, nhớ là đừng để người khác nhìn thấy. Sau khi dán bùa lên sẽ giống hệt người sống, có thể ăn cơm, tối nay cả nhà đoàn tụ vui vẻ nhé. Ngày mai sau khi làm lễ xong, chị sẽ đưa hai đứa xuống địa phủ, cho hai đứa xếp hàng sớm để đầu thai.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây