Tần Tư Nguyên cúi đầu nhìn hồn phách đã mờ đi của Thiện Vũ Giang, thuận tay lắc hai cái: “Này, sư tỷ tôi hỏi anh đấy.”
Thiện Vũ Giang suýt chút nữa thì bị lắc cho hồn phi phách tán, cuối cùng cũng không nhịn được nữa, khóc lóc om sòm: “Đại lão ơi, xin hai người gọi quỷ sai đến đi, tôi bằng lòng trở về mười tám tầng địa ngục, tôi thề sẽ không bao giờ bỏ trốn nữa. Hai người thật sự quá tàn nhẫn, lúc tôi bị xử bắn cũng không tuyệt vọng như ngày hôm nay!”
Giản Lạc Thư cúi đầu nhìn tay mình: “Tôi ra tay tàn nhẫn sao? Tôi chỉ dùng bùa chú, đánh hắn ta một trận, không làm gì khác mà.”
“Đúng vậy, không tàn nhẫn chút nào, là hắn ta không chịu đòn nổi.” Tần Tư Nguyên nịnh nọt hỏi: “Ngọc như ý của sư tỷ dùng có thuận tay không?”
Giản Lạc Thư gật đầu: “Không ngờ thứ này trông rất quý giá, nhưng dùng lại rất thuận tay, rất thiết thực. Trách không được có thể lưu truyền từ xưa đến nay, quả nhiên là có uy tín.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây