Sợ dọa người khác là chuyện phụ, chủ yếu là kem nền, phấn nước, phấn phủ... đều rất đắt, trang điểm một lần, cố gắng dùng mấy ngày, hạn chế lãng phí.
Không xuống nước được thì leo núi, nơi này cây cối rậm rạp, mát mẻ hơn những nơi khác, cho nên có rất nhiều người đến đây tránh nóng, du lịch, trên bậc thang lên núi chen chúc rất đông người.
Đám ma quỷ này hiếm khi được đi chơi tập thể, không muốn chen chúc với đám người kia, liền rẽ vào con đường nhỏ ít người qua lại. Sau khi tránh được tầm mắt của du khách, đám ma quỷ này liền “bung lụa”, từng người một xé lá bùa trên người xuống, bay về phía khu vực mát mẻ trong núi sâu. Giản Lạc Thư là người sống duy nhất, chỉ có thể dán bùa thần hành lên chân mới có thể đuổi kịp nhân viên của mình.
Đám ma quỷ bay lượn trong núi, chui vào hốc cây, thậm chí mấy con ma trẻ tuổi còn chơi trò trốn tìm. Những người như ông Vương và hai vị lão trung y có vẻ trầm ổn hơn, bọn họ không chơi trốn tìm, nhân cơ hội này bắt thỏ, sướng biết bao. Đúng lúc đám ma quỷ đang chơi đùa vui vẻ thì Giản Lạc Thư đột nhiên cảm nhận được một luồng sát khí nồng nặc, nhanh chóng đến gần, nhìn nồng độ sát khí trong không khí, đã biết đây là một lệ quỷ.
Tay Giản Lạc Thư run run, từ sau khi tiếp quản đạo quán, ma quỷ mà cô gặp đều là những hồn ma lương thiện, nói ra thì đây là lần đầu tiên cô gặp một lệ quỷ có sát khí nồng nặc như vậy.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây