Trương Phán Nam cười nói: “Âm dương cách biệt, việc quan chủ đồng ý để người chết gặp mặt người thân đã là may mắn lắm rồi, nghe nói đây là tiền lệ do tân quan chủ đặt ra, trước đây chưa từng có chuyện tốt như vậy.”
Dương Chí Quân nắm lấy bàn tay lạnh lẽo của Trương Phán Nam: “Em có thể ở lại không? Anh không sợ tốn tiền, chỉ cần em ở lại, dù tốn bao nhiêu tiền anh cũng bằng lòng.”
Trương Phán Nam nắm tay Dương Chí Quân: “Muốn ở lại lâu dài thì chỉ có một cách, đó là xin vào làm việc ở Như Ý quán.”
Dương Chí Quân ngây người: “Còn phải xin việc sao?”
Trương Phán Nam: “Mấy ngày nay em đi tìm hiểu, Như Ý quán có bốn nhân viên là ma, Lâm Mịch và Tôn Mặc Mặc là những hồn ma đến cầu cứu, Mã Chấn Hoa là do quan chủ mang về từ nhà ma, còn có một ông Vương chuyên trồng rau được mời từ địa phủ lên. Trong số ba hồn ma phụ trách cửa hàng, không ai có kinh nghiệm kinh doanh, em thấy nếu như em tự tiến cử thì rất có khả năng được nhận.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây