Dương Tĩnh Khiết ngậm kẹo mút, khó hiểu hỏi: “Bà ngoại, bà và cậu con trai của bà đang diễn kịch à? Một người nửa đêm nhảy lầu, một người nằm dưới đất khóc như con của mình chết, hai người đánh nhau đêm qua à?”
Trương lão thái nghe vậy, theo bản năng muốn mắng Dương Tĩnh Khiết, nhưng lời đến bên miệng, bà ta lại nuốt xuống, Trương Phán Nam yêu thương con gái nhất, nếu như bà ta mắng con gái nó, biết đâu nửa đêm nó lại đến tìm bà ta.
Hít sâu một hơi, Trương lão thái cố gắng cười: “Tiểu Khiết, bà bị trật eo, bây giờ không cử động được, cháu đưa bà đến bệnh viện đi.”
“Không ngờ hai người mới ở nhà tôi một đêm đã gặp chuyện, xem ra hai người xung khắc với biệt thự nhà tôi rồi. Đúng rồi, bà ngoại, giường bệnh cạnh cậu con trai của bà vừa hay trống, tuy rằng hai người không cùng khoa, nhưng bà ở cùng phòng với cậu cũng không sao, hai người còn có thể chăm sóc lẫn nhau.” Dương Tĩnh Khiết mỉm cười: “Dù sao thì cậu cũng là đứa con duy nhất còn lại của bà, nên để hắn ta chăm sóc bà.”
Trương lão thái hoảng hốt: “Tiểu Khiết à...”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây