Biệt thự nhà họ Dương có bốn tầng, bên trong có thang máy. Dương Tĩnh Khiết và cha mẹ ở tầng hai, Dương Kính Vũ ở tầng ba. Trương lão thái trước đây đến đây chưa từng lên lầu, ngồi thang máy lên tầng bốn, vừa ra khỏi thang máy là phòng trà có cửa sổ sát đất, bên ngoài phòng trà là sân thượng, được nhà họ Dương cải tạo thành vườn hoa trên không. Phía bắc tầng bốn có một phòng ngủ, bên trong và bên ngoài đều có một chiếc giường, tuy rằng ngày thường không có ai ở, nhưng người giúp việc vẫn dọn dẹp rất sạch sẽ.
Dương Tĩnh Khiết đưa hai người đến tầng bốn, khóe miệng nở nụ cười: “Chúc hai người ngủ ngon.”
“Cộc cộc cộc...” Trương Bảo Ngọc đang ngủ say, bị đánh thức bởi tiếng giày cao gót, hắn ta bực bội kéo chăn lên trùm đầu, nhưng tiếng động đó như lời nguyền, xuyên qua lớp chăn, chui thẳng vào tai, hơn nữa tiếng động càng lúc càng lớn.
“Mẹ, mẹ mau dậy xem thử xem!” Trương Bảo Ngọc nhắm mắt lại, gọi: “Có người làm ồn con ngủ.”
Trương lão thái ngày đêm lo lắng cho con trai, vừa nghe con trai gọi, bà ta lập tức ngồi dậy: “Sao vậy Bảo Nhi?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây