“Cha tìm mẹ kế gì cơ!” Mã Chấn Hoa tức giận chỉ vào mặt mình: “Nếu cha không trang điểm thì sao ra ngoài gặp người khác được? Trông chẳng phải giống như ma sao?”
Mã Vũ Thần vội vàng kêu oan: “Không phải con không mua cho cha, mấy hôm nay, ngoài việc đi tìm cha ra, con còn phải ở bệnh viện chăm sóc bà nội nữa, lát nữa con đưa cha đi mua, được không? Cha muốn mua nhãn hiệu nào, con mua cho cha nhãn hiệu đó, đảm bảo cha trang điểm xong sẽ không giống ma...”
Nhìn bóng dáng hai cha con đi ra khỏi cửa sau, Trương Hưng Nhiên sờ đầu, cảm giác như mình đã phát hiện ra điều gì đó ghê gớm lắm, nhưng rốt cuộc là gì nhỉ?
Hơn mười người mua bùa chú, người nào người nấy cũng mua rất nhiều, Giản Lạc Thư không gói kịp, liền gửi tin nhắn WeChat gọi Tôn Mặc Mặc và Lâm Mịch đến giúp đỡ. Hai con ma, một con phụ trách gói bùa chú, một con phụ trách tính tiền, chưa đến hai mươi phút đã bán được hơn nửa số bùa chú trong quầy.
Từng người một đều cầm bùa chú trên tay, cười ngây ngô, chỉ có Dương Tĩnh Khiết là người nhỏ tuổi nhất, trông có vẻ tỉnh táo hơn: “Quan chủ, nhiều bùa chú như vậy sử dụng thế nào? Ví dụ như hôm qua, lửa của lá bùa cầu lửa em dùng không tài nào dập tắt được, cuối cùng phải dùng bùa mưa to để dập lửa, ngoài cách này ra còn cách nào khác không?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây