236: Dương Cung bị vây khốn
“Ngươi cho ta mượn thuyền, ta tự mình qua sông. Qua sông xong, ta sẽ buộc thuyền ở bờ bên kia, khi nào yên ổn thì ngươi qua lấy truyền trở về.”
Vừa nói vừa nghĩ, lại cảm thấy mình quá hào phóng, ngược lại giả tạo, nên lại nói: “Ta sẽ quay lại trong vài ngày nữa. Chúng ta đều là người thật thà, ngươi giữ lại ba lượng bạc, hai lượng coi như tiền công, được chứ?”
“Còn có chuyện tốt như vậy?”
Thấy Hồ Ma lấy ra một thỏi bạc nhỏ, người ngư dân cũng ngẩn ra một chút.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây