Hắn trong lòng dâng lên sự ghen tị với Vương Quân, Vương Quân ngày đó đã đối diện hai vị đại nhân, không kiêu ngạo cầu thơ, rồi Triệu các chủ đã làm liên tiếp ba bài thơ, tặng cho đám học trò tại chỗ.
Chu Hữu Văn càng nghĩ càng hối hận, sắc mặt thay đổi không ngừng.
Vương Quân và những người khác lúc này lòng dậy sóng, họ cảm thán không thôi, cảm thán sự kỳ diệu của duyên phận, đồng thời cũng tiếc nuối không thôi, tiếc nuối ngày đó.
Vương Quân thở dài một hơi, rồi lại lắc đầu cười, hắn ngày đó dù có suy đoán, nhưng không đủ kiên định.
Nhưng hắn cũng đã tiến lên đối thoại với người mà mình ngưỡng mộ, còn được tặng thơ.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây