“Chuyện sau đó như thế nào ngươi còn nhớ được không? Vì sao ngươi lại chạy lên sân thượng? Hắn có làm gì ngươi không?”
“Ta không nhớ.” Kim Tuấn cào cào tóc. “Thật ra từ sau khi được ngươi cứu, ta thường xuyên hoảng hốt như vậy, luôn cảm thấy sợ hãi chẳng hiểu vì sao, có đôi khi ta sẽ nhìn thấy một số thứ rất đáng sợ.”
“Ý ngươi là sao?”
“Giống như lần trước ngươi nhờ ta điều tra về công ty giải trí Ngũ Ngũ ấy, khi ta đi vào thang máy gặp được một thợ sơn. Hắn là một thợ sơn rất bình thường nhưng ta luôn cảm thấy hắn là sát nhân hàng loạt, doạ cho ta về sau cũng chẳng dám đi vào thang máy một mình nữa. Còn có một lần khi ta theo dõi tình nhân của tổng giám đốc công ty giải trí Ngũ Ngũ, thấy nàng kéo một cái va li hình như định bay đi đâu đó. Va li kia rất bình thường nhưng ta lại cảm thấy bên trong có giấu thi thể người. Về sau khi xem tin tức ta mới biết bên trong chính là thi thể của nữ nhân đó!”
Kim Tuấn đau khổ nắm tóc mình, trong mắt Hàn Phi lại tràn đầy kinh ngạc. Hắn không ngờ Kim Tuấn và tử thần lại đi lướt qua nhau nhiều lần như vậy.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây