“Thật xin lỗi, thật xin lỗi!” Bạch Hiển vội vàng chắp tay xin lỗi linh vị, hắn xoay người định dựng linh vị lên thì chợt thấy phía trên linh vị có một đôi giày.
Bạch Hiển từ từ lần theo đôi giày mà nhìn lên trên. Có một nam nhân cao gầy mặc áo khoác đen đang ngồi xổm trên linh vị, toàn thân gã toát ra khí tức của tai hoạ và xui rủi.
“Vừa thấy ngươi đã tức cái lồng ngực, gia hoả đáng buồn nôn!” Trong giọng nói nam nhân mang theo chán ghét nồng đậm.
“Ta vốn còn định nói xin lỗi ngươi, nhưng ngươi đã nói vậy thì đừng trách ta.”
Bạch Hiển lấy từ trong thanh vật phẩm ra một băng vải cũ nát, quấn băng vải quanh các đầu ngón tay rồi ngẩng đầu lên, phát hiện mình chỉ đứng ngang ngực đối phương.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây