Cảm giác như có ai đó đã giúp hắn nhận lấy sự nguyền rủa này, lặng lẽ đón nhận các loại mặt trái của thế giới ký ức.
Hàn Phi chầm chậm đi tới gần tấm gương, nhưng đúng lúc này mặt gương đột nhiên “Rắc” một tiếng, vô số vết nứt xuất hiện, mà từ kẽ vết nứt lại có máu tươi rỉ ra.
Bàn tay Hàn Phi vươn ra chạm vào máu tươi, hắn mơ hồ nhớ lại vài thứ. “Ngoại trừ ta và thập chỉ thì hẳn là còn có một kẻ ngoại lai khác, nhưng ta nghĩ mãi cũng không nhớ ra hình dạng của hắn.”
Mặt kính vỡ ra càng lúc càng nhiều, Hàn Phi nhìn thấy bóng mình trong gương bỗng nâng tay lên như muốn viết gì đó. Nhưng có vẻ như việc đó đang phá huỷ quy tắc nên tấm gương lập tức vỡ vụn.
Mảnh vỡ thuỷ tinh rơi xuống như mưa, tiếng vang lớn đánh thức cả toà trung tâm thương mại, âm khí bay tán loạn khắp nơi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây