“Tương lai?” Hàn Phi nhìn về phía hai mươi ngàn đồng trên mặt bàn. “Ta vay các ngươi hai mươi ngàn, tính tiền lãi theo tỷ suất của ngân hàng, sang năm ta sẽ trả cả vốn lẫn lãi.”
“Chuyện này… không tốt lắm đâu?” Mặt sẹo run rẩy mở miệng, “Chúng ta cũng chỉ là lính lác làm việc cho cấp trên, nếu không thu được tiền lời thì chúng ta phải tự mình bù vào.”
Hàn Phi không thèm nghe đối phương than vãn mà trực tiếp mở ngăn kéo bàn ra, phát hiện bên trong không còn thừa bao nhiêu tiền.
“Nếu không phải vay tiền ngân hàng cần phải có các loại giấy tờ và thế chấp thì ta đã chẳng tìm tới các ngươi. Tính lãi theo tỷ suất ngân hàng đã là cực hạn của ta rồi.”
Hàn Phi có thể cướp tiền, nhưng hắn cảm thấy làm vậy sẽ phát sinh chuyện không tốt nên mới quyết định làm giống như chủ nhân điện thờ —— vay tiền.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây