Vương Bình An bưng bê thức ăn nóng hổi từ trong bếp ra bày lên bàn, ông lão mời chào rất nhiệt tình: “Hàng ngày Bình An cũng về nhà rất trễ, cho nên ta đã quen chừa cơm tối cho hắn, ngươi cũng cùng ăn một chút đi.”
“Vậy làm phiền cả nhà.” Hàn Phi đúng là đang rất đói, lúc nãy trước khi đi làm hắn chỉ ăn một bát cháo loãng.
Không hề khách sáo, Hàn Phi và Bình An cầm đũa lên bắt đầu ăn. Dưới tình huống này thì dù có là cơm thừa canh cặn cũng rất ngon miệng.
Ông lão nhìn Hàn Phi và Vương Bình An, trên mặt đầy ý cười: “Rất lâu rồi Bình An không dẫn bạn về nhà. Đứa nhỏ này không giống những người khác, nó học tập rất chậm, nhưng nội tâm nó lại rất lương thiện. Sau khi ta xảy ra chuyện, nó đi giao hàng để kiếm tiền nuôi gia đình, ngày nào cũng làm việc đến khuya. Ta biết nó đi làm thường bị ức hiếp, nhưng nó đều chẳng kể khổ một câu, mỗi lần nhìn thấy ta chỉ cười rất ngốc nghếch như một đứa trẻ.”
“Bác à, ngươi yên tâm, về sau ta sẽ là bạn của Bình An.” Hàn Phi nuốt đồ ăn xuống bụng, hắn phát hiện điểm tinh thần của mình đã khôi phục tới 45.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây