“Với người khác mà nói thì đây là việc không thể nào, nhưng linh hồn ngươi có thể điều động mê vụ, chỉ cần ngươi không chủ động bại lộ thì Thập Chỉ sẽ không phát hiện ra ngươi được.”
“Cho nên cuối cùng ta vẫn là người thích hợp nhất?” Kéo dài càng lâu thì Khóc và váy đỏ càng gặp nguy hiểm, Hàn Phi suy nghĩ một lát rồi gật đầu. “Vậy ngươi nói cho ta biết bây giờ nên làm như thế nào?”
Hắn đồng ý với phương pháp của Gương thần vì hai lý do, một là hắn tin tưởng mọi người, hai là hắn muốn cứu hàng xóm ra ngoài sớm nhất có thể.
“Trước khi tà thần bị mấy cha con Phó Sinh giết, mỗi đêm 12 giờ hắn sẽ mở cửa trung tâm thương mại để giao dịch linh hồn với lệ quỷ. Ta biết một lối vào đặc biệt có thể dẫn ngươi đi thẳng xuống lòng đất và tiếp cận điện thờ.” Gương thần do dự thật lâu mới nói ra bí mật này. “Con đường kia là dành cho những kẻ tuyệt vọng nhất, chỉ mở ra lúc 12 giờ đúng và kéo dài trong một phút đồng hồ. Phàm là những kẻ đi vào đó sẽ bị tà thần xem như hàng hoá, chỉ có vào chứ không có ra.”
“Hiểu rồi. Vậy 12 giờ đêm mai ta sẽ tiến vào con đường kia. Khi ta và Thập Chỉ tranh đoạt quyền khống chế điện thờ thì các ngươi đi vào trung tâm thương mại để cứu Khóc và váy đỏ ra.” Hàn Phi quyết định.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây