“Mà điều tồi tệ nhất chính là trong tủ quần áo còn có đủ loại quái vật, chúng điên cuồng đuổi theo ta. Nhờ may mắn nên ta mới còn sống được tới bây giờ.”
“Quái vật? Ngươi gặp được quái vật gì ở chỗ này?” Hàn Phi không hoàn toàn tin tưởng lời người phụ nữ nói. Một bà nội trợ bình thường sao có thể sống sót giữa một bầy quái vật trong tủ quần áo, nếu chỉ dựa vào may mắn thì tuyệt đối không đủ dùng!
“Cánh tay mà ban nãy ngươi gặp phải chỉ là loại quái vật thường thấy nhất ở đây. Bọn chúng giống như côn trùng, không ngừng tìm kiếm các đồ vật còn sót lại trong quần áo. Bọn chúng có thể lấy được ký ức của chủ nhân món đồ và xem đó như thức ăn, ta gọi chúng nó là trùng nhiều tay, có lúc lại gọi chúng là kẻ nhặt rác.”
“Ngoài đám nhặt rác ra còn có một số loại quái vật không khác gì con người, hoặc là nói bọn nó đã từng là con người, chỉ là bây giờ đã mất đi ý thức, ta gọi chúng là người thất lạc.”
“Rất lâu trước đây ta từng đi theo một người thất lạc, đến một lúc nào đó người thất lạc kia đột nhiên mất tích không thấy đâu nữa, tại nơi hắn biến mất ta còn tìm được một bộ quần áo đẫm máu trông rất giống quần áo hắn mặc trước đây.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây