“Lần đầu tiên ta rời khỏi cư xá Hạnh Phúc là làm nhiệm vụ cầm cái bát mẻ trước điện thờ đi qua bên kia đường. Nhờ có lực lượng trong điện thờ che chở nên ta mới không bị lệ quỷ hại chết, tuy ta chưa từng nhìn thấy thứ bên trong điện thờ nhưng hắn vẫn luôn chú ý tới ta.”
Điện thờ nhỏ bé nằm trong một góc hẻo lánh. Hàn Phi chuẩn bị tâm lý xong mới vươn tay mở tấm vải đen che phủ điện thờ ra.
“Khi ta còn rất nhỏ, người lớn trong cô nhi viện từng dặn dò không được tự ý xốc mảnh vải đen che điện thờ lên, tránh quấy nhiễu tới thần linh. Bọn hắn còn nói dù là điện thờ ven đường cũng phải tỏ lòng kính trọng, và thứ bên trong bàn thờ không nhất định sẽ là thần.”
Hàn Phi nhìn vào trong điện thờ. Bên trong là vết máu loang lổ, ngoài ra chẳng còn gì nữa.
“Trống không? Đây là một điện thờ rỗng?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây