“Mã Mãn Giang cố ý đuổi ngươi rời đi, vào thời điểm đó hắn đã xâm hại một nữ sinh.” Hàn Phi nói thẳng tình hình thực tế cho lão Lý nghe. “Ngươi xem lại camera ghi hình vào thời điểm đó là biết, bây giờ Mã Mãn Giang đang tìm kiếm ta khắp nơi là vì sợ ta tiết lộ bí mật của hắn.”
“Thầy Mã sao có thể làm ra chuyện như vậy?” Lão Lý lắc đầu liên tục, trong ấn tượng của lão, Mã Mãn Giang là một người vô cùng chính trực.
“Nạn nhân của Mã Mãn Giang đến phòng học cũng không dám trở về, thậm chí còn thường xuyên tìm tới những nơi hẻo lánh để lén lút khóc.” Hàn Phi dẫn lão Lý đi về phía máy tập thể hình trên sân trường, rất nhanh đã nhìn thấy Sơ Hạ. “Ngươi không nên nói chuyện, chỉ cần nghe ta nói là được.”
Không có Trương Quan Hành đi cùng, Sơ Hạ càng khó mở lòng hơn. Nhưng Hàn Phi đã có kinh nghiệm trò chuyện với nàng nên biết rõ câu nói nào có thể khiến Sơ Hạ thả lỏng cảnh giác. Hai người trao đổi mấy câu, mỗi câu nói của Hàn Phi giống như khắc vào trong tâm khảm của Sơ Hạ. Trái tim vốn đóng kín của nàng cũng từ từ mở ra, nhưng muốn lấy được cây kéo từ trong tim nàng vẫn là việc vô cùng khó khăn.
“Lão Lý, trong trường học này có nơi nào ẩn nấp được không? Hiện tại người trong trường này đều điên cả rồi, bọn hắn bị Mã Mãn Giang lừa gạt nên đều đang truy lùng ta.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây