Đá tung đống đồ đạc giữa cầu thang, Hàn Phi nhìn xuống dưới qua khe hở giữa tay vịn cầu thang, ánh đèn điện thoại hoàn toàn không thể chiếu tới đáy.
“Đừng xuống nữa, đừng xuống nữa mà! Hấp tấp là chết đấy!” Hạ Y Lan cố gắng thuyết phục nhưng chẳng có tác dụng gì.
“Mấy diễn viên kia có thể đang gặp nguy hiểm, ngươi muốn ta bỏ bọn họ lại và tự mình bỏ chạy sao?” Hàn Phi nói câu này rất to, to đến mức đủ để mọi người trong phòng phát sóng nghe rõ.
Đúng vậy, tất cả mọi người bỏ rơi hắn, tự mình chạy thoát thân, đến lúc những người đó gặp nguy hiểm, Hàn Phi không để tâm đến hiềm khích trước đây, bất chấp tính mạng của mình chạy về cứu những người đã từng bỏ rơi hắn.
Điều này không chỉ khiến người ta kinh ngạc mà còn cảm động và kính trọng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây