“Cũng may là tới kịp!” Đột nhiên, một tiếng cười khẽ truyền đến.
Bên trong hư không, không biết từ đâu đến và đi đâu, cứ như lẽ ra y liền sẽ xuất hiện ở đó.
“Ngươi thế mà không chết! ?” Nam tử gọi là Xích Cầu nhìn thấy người tới, con ngươi bỗng nhiên co lại, quả thực không thể tin được.
“Lâm La Thiên!” Vô Sinh Lão Mẫu mở mắt, cũng lộ ra vẻ kinh ngạc.
Ba trăm năm không thấy, phong thái của Lâm La Thiên vẫn như cũ, chỉ là có thêm vài sợi tóc trắng, nụ cười trên mặt vẫn ấm áp như cũ, như mặt trời mới lên, khiến người ta thoải mái.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây