Vương Khung có chút ngẩn người, thần sắc tư thái, loại hồi ức cùng với nhu tình trong mắt kia của nữ tử mặc váy đen trước mặt này, cực giống với U Hoàng Trường công chúa ngày đó.
Mặc dù khí chất của hai nữ nhân này hoàn toàn không giống, nhưng đều tuyệt sắc và cường đại, đều có chấp niệm cùng với cảm tình vượt qua tưởng tượng đối với thanh Hắc Long Đao này, đều là không hẹn mà cùng gặp thấy đao nhớ người.
Vương Khung coi như là dùng đầu ngón chân cũng có thể tưởng tượng ra được.
“Sẽ không phải lại là tình nhân cũ của Thúc què đó chứ?” Vương Khung nói lầm bầm, sắc mặt càng trở nên cổ quái, trong đầu óc hiện ra thân ảnh cuồng ngạo không bị trói buộc của Thúc què kia.
“Những gì bản soái lưu luyến là phong cảnh ngươi chưa từng thấy qua.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây