“Vương Khung! ? Là người nào? Lại dám cả gan làm càn như vậy?” Có người bên trong Quang Minh Học Cung khẽ nói, lớn tiếng trách cứ.
Chỉ có Diệp Thiên ngưng ánh mắt lại, cái tên quen thuộc nhưng vô cùng xa lạ này lại một lần tiến vào trong tai gã.
Ký ức ngày xưa ùa về như thủy triều trong phút chốc.
Nam nhân bị phế sạch Hỏa Chủng, rơi vào bên trong nước sông kia, ở trong mắt Diệp Thiên cũng đã sớm là một người chết, đời này kiếp này, sẽ không còn bất kỳ giao hảo nào.
Đã từng có lúc, Diệp Thiên đã cho rằng là như vậy.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây