“Ha ha ha, làm sao ta lại nghe ra oán niệm thật sâu vậy?” Vương Khung cười to, đứng dậy giang tay, cho Đệ Nhất Thiếu Gia một cái ôm to lớn.
Đệ Nhất Thiếu Gia lộ ra thần sắc kỳ dị, đã lớn như vậy, vẫn chưa có người nào ôm gã kiểu này, đặc biệt là còn là một nam nhân.
“Không tệ, công hội đã được ngươi phát triển rất sôi động.” Vương Khung đè đầu vai của Đệ Nhất Thiếu Gia, để cho gã ngồi xuống.
“Nhờ phúc của hội trưởng.” Đệ Nhất Thiếu Gia không mặn không nhạt nói.
Rõ ràng là công hội của Vương Khung, lại giống như là con rơi, từ sau khi đánh bại Đường Gia Đại Thiếu, Vương Khung liền không có lộ mặt qua.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây