Tống Minh Yến cười khẩy.
“Nhưng ông ta cũng chưa từng yêu thương tôi, ông ta không yêu ai cả, ông ta chỉ yêu bản thân mình!”
“Thật ra cậu cũng giống như tôi, đều là những kẻ đáng thương không được yêu thương!”
Quý Thịnh An nhướng mày: “Tôi còn có mẹ tôi, ông ngoại tôi, bà ngoại tôi, cũng không nhất thiết có ông ta.”
Tống Minh Yến nghe xong, liền sửng sốt, sau đó lại cười, lẩm bẩm: “Đúng vậy, cậu không cần tình yêu thương của ông ta, còn tôi, cũng không hiếm lạ tình yêu thương của ông ta!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây