Cảm giác này, bộ lông này...
Không dễ vuốt ve như bảo bối nhà anh!
Hồ Kiều Kiều thở phào nhẹ nhõm, nhìn Phù Linh nói: “Đã anh có thể dẫn động lôi kiếp rồi, sao anh còn chưa quay về? Bây giờ anh cũng không thể áp chế tu vi của mình được bao lâu nữa, đúng không?”
Phù Linh nhìn Hồ Kiều Kiều, chớp mắt.
“Đương nhiên là đến tìm em, đưa em về cùng! Nếu bỏ em lại ở nhân gian, chắc là mấy ngàn năm sau anh cũng không thấy em phi thăng!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây