Người thứ hai được chọn là Cố Thanh Yên, Cố Thanh Yên nở nụ cười ngọt ngào, chậm rãi bước lên sân khấu.
Chỉ thấy cô ta mặc một bộ trang phục dân tộc lộng lẫy, dáng người thướt tha, như một con bướm xinh đẹp đang bay lượn.
Tiếng nhạc vang lên, Cố Thanh Yên bắt đầu nhảy múa. Động tác của cô ta uyển chuyển, nhẹ nhàng, mỗi lần xoay người, mỗi lần giơ tay đều tràn đầy sức mạnh và vẻ đẹp, biểu cảm nhập tâm, sống động, như thể hòa mình vào điệu nhảy.
Theo điệu nhảy, Cố Thanh Yên thể hiện ngày càng nhiều kỹ thuật khó: xoay người, nhảy...
Các vị giám khảo không ngừng gật đầu, có thể thấy Cố Thanh Yên đã bỏ ra rất nhiều công sức cho bài kiểm tra lần này, hiệu ứng sân khấu tuyệt đẹp đã nhận được sự công nhận của tất cả các vị giám khảo.
Dòng bình luận:
“Hay lắm, toàn bộ phần hay đều nằm ở phía trước, Vệ Lâm Tuyết, Cố Thanh Yên đều đỉnh của chóp!”
“Điệu nhảy đường phố của Vệ Lâm Tuyết thật sự quá tuyệt vời, đẹp trai quá, tôi muốn sinh con cho cô ấy!”
“Con gái rượu Thanh Yên đẹp quá, con gái rượu Thanh Yên giỏi quá! Lần này con gái rượu chắc chắn sẽ giành được quán quân!”
“Cố Thanh Yên lần này đã rất nỗ lực tập luyện, điệu nhảy này cũng rất kỹ thuật, độ khó siêu cao!”
“Cố Thanh Yên đã bắt đầu luyện tập từ sáu giờ sáng hôm qua, cố gắng bao nhiêu lâu mới có thể biểu diễn hoàn hảo như vậy!”
“Mở màn đã bùng nổ như vậy, những thí sinh sau chắc chắn sẽ rất áp lực!”
“Một điệu nhảy đường phố, một điệu múa dân tộc, mỗi điệu nhảy đều có nét đẹp riêng, không biết tiếp theo sẽ là điệu nhảy gì, thật mong chờ!”
...
Hiện trường cũng bàn tán xôn xao, hai tiết mục mở màn quá đỉnh khiến họ có chút lo lắng, sợ rút trúng mình, nếu như lên sân khấu thì áp lực sẽ rất lớn!
MC như hiểu được tâm trạng của mọi người, động tác bốc thăm cũng trở nên chậm rãi hơn.
“Chúng ta hãy cùng xem, thực tập sinh thứ ba bước lên sân khấu sẽ là ai đây?”
“Xin mời, thực tập sinh thứ ba - Hồ Kiều Kiều!”
****
“Người thứ ba lại là Hồ Kiều Kiều! Thôi xong, nghe nói khả năng vũ đạo của Hồ Kiều Kiều cũng rất tốt!”
“Tài năng đến đâu cũng chỉ là lính mới thôi, Vệ Lâm Tuyết và Cố Thanh Yên đã bỏ không ít công sức vào vũ đạo, làm sao cô ta có thể so sánh được.”
“Mấy người chưa xem video luyện tập của Hồ Kiều Kiều à? Thật sự coi cô ấy là lính mới?”
“Dù sao tôi cũng toang rồi, toàn cao thủ ra trước cả, tôi chẳng dám lên sân khấu nữa!”
“Hồ Kiều Kiều sẽ nhảy gì nhỉ? Nghe nói hôm qua cô ấy và giáo viên thảo luận cả buổi chiều!”
Trong lúc mọi người đang xôn xao bàn tán, Hồ Kiều Kiều bình tĩnh bước lên sân khấu.
Ánh đèn sân khấu tập trung vào trung tâm, khác với tạo hình trau chuốt của hai người trước, Hồ Kiều Kiều mặc một chiếc váy rách rưới, lớp trang điểm trên mặt càng toát lên vẻ rách nát, mắt cá chân còn bị trói bởi một sợi xích sắt dày cộm.
Sự xuất hiện này khiến mọi người bất giác im lặng.
Âm nhạc bi ai vang lên, Hồ Kiều Kiều mở mắt, ánh mắt tuyệt vọng nhìn xung quanh, cô liên tục bò ra ngoài, nhưng đều bị sợi xích sắt trên chân trói chặt.
Cô hoảng sợ, kinh hoàng, gào thét, vùng vẫy, nhưng vẫn không thể thoát khỏi sợi xích sắt trên chân.
Cuối cùng, cô bất lực ngã xuống, âm nhạc bi thương vang vọng, ánh đèn sân khấu cũng dần tắt.
Một bầu không khí thê lương bao trùm lấy mọi người.
Bỗng nhiên, âm nhạc trở nên dồn dập, ánh sáng le lói chiếu sáng sân khấu, Hồ Kiều Kiều nằm trên đất trừng mắt nhìn sợi xích sắt trên chân, ánh mắt trở nên vô cùng kiên định.
Cô dùng sức kéo sợi xích sắt trên chân, bất chấp tất cả để thoát ra.
Cuối cùng, sợi xích sắt cũng đứt, ánh đèn sân khấu cũng dần sáng lên. Hồ Kiều Kiều mừng đến phát khóc, nhẹ nhàng múa, như muốn bày tỏ niềm vui thoát khỏi xiềng xích với mọi người.
Tiết mục kết thúc, sau sự im lặng là tiếng vỗ tay như sấm dậy.
[Bình luận]:
“Trời ơi! Da gà da vịt của tôi nổi hết lên rồi!”
“Màn trình diễn này thật sự quá tuyệt vời! Cách thể hiện cảm xúc của Hồ Kiều Kiều rất đùng chỗ, khiến người xem cảm động theo.”