“Hãy coi tất cả như là một cơn ác mộng, ác mộng qua đi, những đau khổ kia cũng sẽ biến mất!”
“Số phận đã cho chúng ta cơ hội được sống lại, chúng ta càng phải trân trọng nó, sau này phải sống thật vui vẻ, còn suy nghĩ của người khác thì không cần phải quan tâm!”
“Dù sao thì không có gì quan trọng bằng việc khiến bản thân mình vui vẻ!”
“Tôi cũng hy vọng mọi người đừng nhìn họ bằng ánh mắt kỳ thị, họ cũng giống như chúng ta, chỉ là kém may mắn hơn một chút thôi.”
Hồ Kiều Kiều mỉm cười dịu dàng. Trong hơn một tháng ở đồn cảnh sát, cô đã nhìn thấy rất nhiều phụ nữ được giải cứu, họ thường xuyên rơi vào trạng thái tê liệt và suy sụp, họ trốn tránh ánh mắt của mọi người, trốn tránh những lời chỉ trỏ của người khác.
Cô không muốn những người khó khăn lắm mới lấy lại được tinh thần phải đối mặt với ác ý lớn như vậy.
Sau đó, biểu cảm của Hồ Kiều Kiều bỗng nhiên trở nên hung dữ: “Còn những người đã đăng những bình luận ẩn danh ghê tởm kia, cẩn thận xuống địa ngục đấy nhé!”
Nói xong, Hồ Kiều Kiều liền đi đến bên cạnh Lục Mộng Nghiên như chưa có chuyện gì xảy ra: “Yên tâm đi, tớ không sao, tớ không quan tâm đến suy nghĩ của những người đó đâu!”
Dòng bình luận:
“Biểu cảm vừa rồi của cô ấy dọa tôi sợ chết khiếp! Tôi cứ tưởng cô ấy chui ra từ trong màn hình chứ!”
“Hồ Kiều Kiều thật sự rất lạc quan, những người đăng bình luận ghê tởm kia chắc chắn là lòng dạ đen tối!”
“Tôi không hiểu sao những người đó có thể thốt ra những lời như vậy với một người phụ nữ từng bị buôn bán, Hồ ly tinh vạn năm nói đúng đấy, cẩn thận xuống địa ngục đấy nhé!”
“Hồ Kiều Kiều sau khi bị buôn bán còn có dũng khí đến tham gia chương trình, tôi thấy cô ta rất thích thú mà! Chẳng lẽ trời sinh đã thích hầu hạ đàn ông? Vì vậy, bị buôn bán cũng không thấy buồn?”
“Người anh em ở trên, có giỏi thì đừng ẩn danh!”
“Cẩn thận xuống địa ngục đấy nhé!”
“Chẳng lẽ nhất định phải cô ấy ôm lấy nỗi đau, sống trong đau khổ thì mới được sao?”
“Không phải nói là được giải cứu kịp thời sao? Tại sao vẫn còn nói như vậy?”
“Ai biết trước khi được giải cứu có bị bọn chúng làm gì hay không? Dù sao thì tôi cũng thấy cô ta không còn trong sạch nữa!”
“Không phải chứ? Đã là thế kỷ 21 rồi, sao vẫn còn người cổ hủ như vậy? Tôi thấy cậu mới là người không trong sạch đấy!”
“Lê Lệ này thật sự quá đáng ghét, tôi muốn chui vào màn hình đánh cô ta một trận!”
“Lê Lệ cũng đang quan tâm Hồ Kiều Kiều mà, là mấy người quá nhạy cảm thôi!”
“Đây là quan tâm sao? Vậy tôi hy vọng sau này những lời quan tâm mà cậu nhận được đều là những lời xát muối vào vết thương như vậy nhé!”
“Cho dù cô ta là giả vờ hay là EQ thấp, dù sao tôi cũng không thích Lê Lệ!”
“Đây là phát sóng trực tiếp, nếu Lê Lệ giả vờ thì chẳng phải là đang đùa giỡn với tiền đồ của mình sao? Vì vậy, cô ta chỉ là EQ thấp thôi, không có ý xấu đâu.”
“Tôi không hiểu, tôi bị sốc, tôi chỉ cảm thấy trong lời nói của Lê Lệ toàn là ác ý!”
“Thương Hồ Kiều Kiều quá, số phận của cô ấy thật bi thảm, như nữ chính trong truyện ngược vậy...”
“Tuy rằng như vậy, nhưng tôi không còn thích Hồ Kiều Kiều nữa, cô ấy không còn là nữ thần hoàn mỹ trong lòng tôi nữa rồi!”
“Người anh em ở trên, cậu không sao chứ? Không ai là hoàn hảo cả, huống hồ những chuyện mà Hồ Kiều Kiều gặp phải cũng đâu phải lỗi của cô ấy!”
“Đã dơ bẩn rồi thì trốn đi, tại sao còn đến tham gia chương trình, đến đây để tìm kiếm sự thương hại, tìm kiếm sự chú ý sao?”
“Có lầm không vậy? Trước tiên, Hồ Kiều Kiều đã giải thích cô ấy được giải cứu kịp thời, hơn nữa, dơ bẩn cái gì, tham gia chương trình thì đã sao, cô ấy dựa vào thực lực của bản thân để đứng ở đây, có gì sai chứ!”
...
Scandal của Hồ Kiều Kiều đã gây ra một làn sóng dư luận lớn, Trần Gia Tài nhìn những bình luận của cư dân mạng, không biết phải làm sao, suy đi tính lại, ông quyết định gõ cửa văn phòng của tổng giám đốc.