Quý Thịnh An gật đầu với Cố Thanh Yên, coi như là đã chào hỏi, sau đó không nói thêm gì nữa, lạnh lùng đi về phía thang máy.
“Anh Thịnh An, anh ăn cơm chưa?” Cố Thanh Yên vội vàng đuổi theo Quý Thịnh An.
Quý Thịnh An quay đầu lại, lạnh lùng nhìn Cố Thanh Yên: “Cô Cố, xin tự trọng.”
Cố Thanh Yên bị khí thế của Quý Thịnh An dọa sợ, sững người tại chỗ: “Em chỉ muốn mời anh Thịnh An đi ăn cơm thôi...”
Cố Thanh Yên nhìn Quý Thịnh An với ánh mắt đáng thương.
Quý Thịnh An xoa xoa mi tâm: “Không cần, tôi ăn rồi.”
Nói xong, anh liền bước vào thang máy, không hề do dự.
Cố Thanh Yên nhìn Quý Thịnh An rời đi, trong mắt tràn đầy vẻ quyết tâm.
Quý Thịnh An! Tôi không tin là tôi không chinh phục được anh...
Tiếc là, lúc trước muốn lấy lòng mẹ anh cũng tốn không ít công sức, suýt chút nữa thì bị phát hiện...
Quý Thịnh An cẩn thận như vậy, e là không thể dùng cách đó được...
Nhưng mà, dù sao cũng có mẹ anh tạo cơ hội, tôi không tin với sức hút của tôi mà không chinh phục được anh!
Trong nhà ăn của trường quay, Hồ Kiều Kiều đang ăn gà nướng một cách ngon lành, bỗng nhiên, cô như cảm nhận được điều gì đó, ngẩng đầu lên nhìn về phía xa xa.
Mùi hương này...
Hình như rất quen thuộc...
Là gì nhỉ...
Hình như đã gặp ở đâu rồi thì phải...
Hồ Kiều Kiều cúi đầu suy nghĩ.
“Sao vậy?” Lục Mộng Nghiên đang uống canh, bỗng nhiên nhìn thấy Hồ Kiều Kiều dừng lại, khó hiểu nhìn cô.
“Không có gì...” Hồ Kiều Kiều hoàn hồn, nhìn Lục Mộng Nghiên trả lời.
Lục Mộng Nghiên bất lực lau đi vết dầu mỡ dính trên khóe miệng Hồ Kiều Kiều: “Cậu ăn chậm một chút, có ai tranh giành với cậu đâu, trong đĩa còn hơn mười con gà nướng kìa!”
Vừa nghe đến gà nướng, hai mắt Hồ Kiều Kiều liền sáng rực lên, tiếp tục ăn.
Còn mùi hương quen thuộc kia, cô đã ném ra sau đầu rồi.
Kệ nó đi, không gì quan trọng bằng gà nướng!
Lục Mộng Nghiên bất lực lắc đầu, tiếp tục uống canh.
Dòng bình luận:
“Lục Mộng Nghiên thật sự rất cưng chiều Hồ Kiều Kiều! Ngọt ngào quá!”
“Chỉ có mình tôi quan tâm Hồ Kiều Kiều đã ăn bao nhiêu con gà nướng thôi sao? Cô ấy đã ăn ba con rồi đấy!”
“Có thể thấy, cô ấy thật sự... rất thích ăn gà nướng...”
“Nhìn cô ấy ăn ngon lành như vậy, tôi cũng muốn gọi một con gà nướng về ăn thử!”
“Đừng nói nữa, gà nướng của tôi đã đến rồi, thật là chết tiệt, đã nói là giảm cân rồi mà!”
...
Trong văn phòng ở tầng cao nhất của Tinh Quang, Quý Thịnh An lười biếng dựa vào ghế sô pha, hai chân thon dài tùy ý đặt lên bàn làm việc, trên tay cầm một chiếc bình cũ kỹ xoay xoay.
“Chiếc bình này... rốt cuộc là có tác dụng gì nhỉ...”
****
Sau bữa trưa, mọi người có ba tiếng để nghỉ ngơi, rất nhiều thực tập sinh đều lựa chọn quay trở lại phòng tập để luyện tập.
Lê Lệ đã đến phòng tập từ sớm, để tạo dựng hình tượng chăm chỉ cho mình. Vệ Lâm Tuyết hôm nay bị đả kích nặng nề, cũng đến phòng tập để luyện tập thật chăm chỉ.
Lục Mộng Nghiên dẫn theo hai người bạn cùng nhóm đến phòng tập, tuy rằng cô đã học xong điệu nhảy mà giáo viên dạy, nhưng Mộc Uyển Oanh và Phạm Tư Tư vẫn chưa nhuần nhuyễn một số động tác, cô đương nhiên phải đến giúp họ luyện tập. Vì vậy, cuối cùng chỉ còn lại Hồ Kiều Kiều là nóng lòng muốn trở về ký túc xá để ngủ.
Thế nhưng, cô còn chưa kịp về đến ký túc xá thì đã bị người ta chặn đường ở góc khuất không có camera giám sát.
Vương Hinh nhìn Hồ Kiều Kiều đang đứng trước mặt mình, tuy rằng hôm nay cô ta đến đây là để yêu cầu Hồ Kiều Kiều rút khỏi chương trình, nhưng cũng không thể không khen một câu, với nhan sắc và thân hình này, quả thật là trời sinh đã dành cho nghề này!
“Hồ Kiều Kiều, tôi muốn làm một giao dịch với cô.” Vương Hinh đi thẳng vào vấn đề.
“Giao dịch gì?” Hồ Kiều Kiều khó hiểu nhìn Vương Hinh, chỉ mong cô ta nói nhanh lên, cô còn muốn về ngủ.
“Nghe nói cô rất thiếu tiền? Tôi đến đây là để đưa tiền cho cô!”
Hồ Kiều Kiều sáng mắt lên, còn có chuyện tốt như vậy sao!