Hồ Kiều Kiều nghe vậy liền lắc đầu, cắt ngang lời Lê Lệ: “Tớ thật sự hiểu mà.”
Giáo viên nhìn Hồ Kiều Kiều: “Nếu đã hiểu rồi thì nhảy thử động tác mà tôi vừa mới phân tích xem.”
Nội dung mà giáo viên vừa giảng chính là phân tích kỹ thuật của toàn bộ điệu nhảy.
Hồ Kiều Kiều gật đầu, đứng dậy nhảy một lượt.
Những thứ này đối với cô mà nói quá đơn giản, lúc nãy nhảy không được tốt chỉ là vì trước đây chưa từng tiếp xúc qua mà thôi.
Giáo viên xem xong liền hài lòng gật đầu: “Hồ Kiều Kiều, năng khiếu của em rất tốt, học nhanh như vậy, em có thể đến luyện tập cùng với những người khác rồi.”
Hồ Kiều Kiều gật đầu, vui vẻ đi về phía Lục Mộng Nghiên.
Sau đó, giáo viên nhìn Lê Lệ, nhíu mày: “Bây giờ em không cần phải lo lắng nữa, Hồ Kiều Kiều đã học xong rồi, tôi chỉ cần dạy mình em là được.”
Khuôn mặt Lê Lệ lúc xanh lúc trắng, cô ta không ngờ Hồ Kiều Kiều lại học nhanh như vậy...
Dòng bình luận:
“Cười chết mất, Hồ Kiều Kiều học xong rồi mà cô ta còn lo lắng cho người ta!”
“Tôi thấy ngại thay cho cô ta luôn, cứ ra vẻ quan tâm đến Hồ Kiều Kiều, kết quả Hồ Kiều Kiều căn bản không cần cô ta phải lo lắng!”
“Tại sao mọi người lại nói cô ấy như vậy chứ, cô ấy cũng chỉ vì muốn tốt cho Hồ Kiều Kiều thôi mà!”
“Người anh em ở trên, cậu cũng bị trà xanh tẩy não rồi sao?”
“Nhất thời không phân biệt được là đang nói thật hay là mỉa mai nữa, chắc không ai không nhận ra Lê Lệ này là trà xanh đấy chứ?”
“Là quân địch đấy, tôi vào trang cá nhân của cô ta xem thử rồi, là fan hâm mộ của Cố Thanh Yên.”
“Tôi thật sự không hiểu nổi, tại sao fan hâm mộ của Cố Thanh Yên cứ thích đối đầu với Hồ Kiều Kiều, họ cũng đâu có ở chung một phòng tập, không thích thì xem livestream phòng tập của Cố Thanh Yên đi, cứ bám riết lấy Hồ Kiều Kiều làm gì?”
“Chắc là vì cảm thấy Hồ Kiều Kiều là mối đe dọa đối với Cố Thanh Yên nhà họ. Não bộ của những người này thật sự khó hiểu...”
“Tôi không phải fan của Cố Thanh Yên, tôi cũng chẳng ưa gì Hồ Kiều Kiều, chương trình mới chỉ bắt đầu thôi, lúc đầu là giả nghèo, bây giờ lại xây dựng hình tượng ăn nhiều, tôi nghi ngờ đây là kịch bản mà công ty nào đó cố tình sắp xếp cho cô ta đấy...”
“Đúng vậy, một người mới vào nghề mà suốt ngày lên top tìm kiếm, còn nói nhà mình nghèo, tôi không tin!”
“Cho dù nhà cô ấy có thật sự nghèo hay không thì năng lực của cô ấy là điều mà ai cũng phải công nhận đấy chứ? Chúng tôi thích cô ấy không phải vì đồng cảm với hoàn cảnh của cô ấy, mà là vì tiết mục 'Tỳ Bà Hành' của cô ấy đến bây giờ vẫn chưa hết hot kìa!”
“Hơn nữa, người ta cũng đâu có lợi dụng chuyện nhà nghèo để lấy lòng thương hại của mọi người, người ta đều dựa vào thực lực của bản thân cả.”
...
Dòng bình luận nhanh chóng trở nên hỗn loạn. Ngồi trong xe RV, Vương Hinh nhìn những bình luận trên mạng, nghi ngờ hỏi Tony đang ngồi xem livestream cùng cô: “Nhà Hồ Kiều Kiều nghèo lắm sao?”
Tony sờ cằm: “Không biết thật hay giả, nhưng Hồ Kiều Kiều nói quần áo cô ấy mặc đều là do người khác tặng, bộ đồ cô ấy đang mặc cũng là Lục Mộng Nghiên tặng, không dùng mỹ phẩm, cũng không biết dùng Weibo...”
“Khí chất của cô ấy cũng không giống con nhà nghèo, ngược lại giống như tiểu thư nhà giàu hơn...”
Tony lắc đầu: “Nếu là tiểu thư nhà giàu không hiểu chuyện đời thì cũng có khả năng, nhưng đồ cô ấy dùng cũng không phải đồ đắt tiền, điện thoại cũng chỉ tầm hơn một ngàn... Hơn nữa cũng chưa từng nghe nói có nhà giàu nào họ Hồ?”
Vương Hinh gật đầu: “Xem ra là thật sự nghèo rồi, nếu như đang kẹt tiền, vậy thì dễ xử lý rồi...”
Tony ngẩn người: “Cô thật sự muốn ra tay với Hồ Kiều Kiều sao? Cô bé này đáng yêu thế mà...”
Vương Hinh nhíu mày: “Anh không phải là không biết tính Cố Thanh Yên...”
Tony nghĩ đến dáng vẻ Cố Thanh Yên nổi giận, thở dài một tiếng, nhìn Hồ Kiều Kiều trong điện thoại với ánh mắt thương cảm.