Thời tiết vẫn nóng như trước, 10 ngày hoặc hơn thế nữa vẫn chưa rơi một giọt mưa. Máy phun nước tự động phía trước mở ra, nước phun ra hình thành một đường cầu vồng trong không trung.
Bỗng nhiên, tôi ngây dại. Toàn thân cứng đờ vì hoảng hốt. Cái loại cứng đờ này mang theo chấn động mãnh liệt không ngừng đánh sâu vào đại não.
Cách đó không xa, có một cô gái im lặng gật đầu với tôi dưới ánh chiều tà. Tựa như rất nhiều năm trước đây, cô ấy vẫn thích cười như vậy, hơn nữa nụ cười ấy từng khiến tôi say mê rất lâu. Tôi kinh ngạc, chỉ là bởi tôi tuyệt đối không ngờ được bản thân sẽ vào lúc này ở nơi này dưới loại tình huống này trong cuộc đời này còn có thể nhìn thấy cô ấy.
“Sao thế? Cậu biết cô ấy à?” Hoàng Thi Nhã kinh ngạc hỏi.
“Là chị Tiểu Khiết!” Giọng nói của tôi đang run rẩy.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây