“Bởi vì sự khao khát đối với chàng trai đó của cô gái quá mãnh liệt, đến nỗi đầu óc của cô gái bắt đầu rơi vào trạng thái điên loạn, cô gái mỗi ngày đều nghĩ về việc làm thế nào để có thể gặp chàng trai, và rồi sau 3 ngày, cô cuối cùng cũng nghĩ ra một phương pháp rất đơn giản.”
“Cô gái ngây ngốc cười, rồi cầm dao đâm thật mạnh vào tim chị gái, trong đầu chỉ nghĩ rằng làm như vậy thì sẽ có đám tang, có đám tang thì sẽ có thể gặp lại chàng trai…”
Tôi lơ đãng tiến lên vài bước, đến khi cách Diêu Gia 3 mét thì dừng lại: “Một người bình thường làm sao có thể nghĩ được câu trả lời như vậy. Nếu lời nhắn của Jone là tên tiếng Anh của Diêu Gia chỉ là trùng hợp ngẫu nhiên, và cũng chỉ là trùng hợp cô có thể trả lời đúng bài kiểm tra đó. Vậy thì hai sự trùng hợp này cộng lại là tôi đã có đủ lý do để nghi ngờ cô.”
“Thật ra, ngay từ khi ở nhà cũ của nhà họ Diêu ở Vancouver, lúc tôi đề cập đến cái chết của chị Tiểu Khiết có thể liên quan đến một vật giống như con người, vẻ mặt của Diêu Gia rất kỳ lạ. Nhưng tiếc là lúc đó tôi không chú ý, càng không ngờ được rằng thứ đồ đen tối lợi dụng trận pháp trừ tà Abucolus hấp thụ hàng ngàn oan hồn như cô từ lâu đã nhập vào trong cơ thể của Diêu Gia. Hừ, rốt cuộc cô muốn trả thù bao nhiêu người? Tên phú ông giết chủ nhân của cô đã chết từ lâu rồi, chẳng lẽ 100 năm còn chưa đủ dài để tiêu tan sự oán giận của cô?”
Tôi hét lớn. Đột nhiên, cơ thể Diêu Gia run rẩy dữ dội. Cô ấy ngẩng đầu lên, đôi mắt tràn đầy sự thống khổ. Lúc này tôi mới nhận ra rằng tay phải cô ấy đang cầm một con rối cao 30cm, đó là một con rối rất đẹp. Con rối mặc một chiếc váy trắng và có thân hình mảnh mai. Tôi tin rằng chỉ cần là người bình thường thì chỉ nhìn nó một cái, thì nhất định sẽ bị nó thu hút. Rốt cuộc tỉ mỉ thế nào, đầu tư bao nhiêu công sức tâm huyết mới có thể điêu khắc ra một con rối hoàn mỹ như vậy?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây