“Rất có khả năng.” Cô ấy nói, nhưng lại tức khắc đau đầu: “Nhưng lối vào nhà xác luôn bí ẩn, hơn nữa hiện tại nhà thờ đã sụp, căn bản không thể tìm thấy!”
“Không sao, tình huống này chính là lúc để tôi đại phát thần uy.” Tôi cười thần bí, tiện tay nhặt hai dây thép hình chữ L có độ dài tương tự nhau lên, sau đó bọc đầu ngắn bằng ống hút nhựa vừa sử dụng lúc trưa, cầm đầu đó trong lòng bàn tay.
Mấy ngày gần đây Thi Nhã đã thấy rất nhiều suy nghĩ kỳ lạ của tôi. Cô ấy yên lặng nhìn tôi làm xong chuỗi động tác kia rồi mới hỏi: “Cậu muốn làm gì?”
“Cậu từng nghe máy dò kim loại chưa?” Tôi cười nhìn ánh mắt ngạc nhiên của cô ấy.
“Chưa từng, đó là gì?” Cô ấy lắc đầu.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây