Đột nhiên cảm thấy rợn người, gương mặt có vẻ vô cùng dữ tợn trong bóng đêm kia của rối gỗ dường như toát ra oán hận, ánh mắt nó như đang nhìn chòng chọc vào ông ta.
Phú ông rùng mình một cái, ông ta quăng rối gỗ ra đất, nhấc chân giẫm mạnh lên. Dây cót sau lưng rối gỗ “cạch” một tiếng đứt mất.
Phú ông sung sướng cười to: “Trừng tao hả, cho dù mày trừng tao như nào cũng vô dụng. Mày chỉ là con rối gỗ mà thôi, cho dù tao có đập mày thành mảnh nhỏ, mày cũng chẳng làm gì được tao!”
Rối gỗ lẳng lặng nằm trên đất, vẫn dùng ánh mắt oán hận nhìn chằm chằm phú ông như trước.
Phú ông bắt đầu thấy bất an, ông ta nhấc chân đá bay rối gỗ kia vào một góc phòng, sau đó xoay người từ từ thưởng thức những vật phẩm sưu tầm đẹp đẽ vô song của ông ta.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây