Lặng lẽ kéo ba người Thẩm Khoa ra khỏi phòng, tôi cẩn thận quan sát xung quanh, nhỏ giọng hỏi: “10 năm trước, chuyện mẹ của Thẩm Nhân Nhân, Thẩm Thúy, tự tay bóp chết con ruột của mình rồi tự sát, rốt cuộc là do ai xử lý?”
“Không nhớ rõ nữa, chắc là ông cụ và vài người khác, đúng rồi, còn có cả thầy phong thủy đời đó nữa.” Thẩm Khoa gãi đầu đáp.
“Vậy thì mau đi điều tra đi!” Tôi sốt ruột hét lên.
“Tôi nhớ rồi, có bác hai và bác tư.” Thẩm Tuyết cố gắng nhớ lại, tò mò hỏi: “Tiểu Dạ, cậu hỏi chuyện này làm gì?”
“Đương nhiên tôi có lý do của mình.” Mặt tôi sa sầm, không hề tỏ ra vui mừng khi đã đoán ra hung thủ là ai, ngược lại còn thầm trách mình ngốc nghếch.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây