Thẩm Dịch lắc đầu, nhíu mày: “Không được, anh phải vào xem mới yên tâm. Đưa bình nước cho anh, tiện thể nói em sáu lấy cho anh ít nước sôi.”
“Anh hai, em phải nói với anh thế nào đây? Anh thực sự tin lời ba hoa chích chòe của thằng nhóc Tôn Lộ Dao chưa ráo máu đầu kia à?” Thẩm Mậu lắc đầu nguầy nguậy, nói: “Em thực sự muốn được tiền rồi ra ngoài ăn chơi cho sảng khoái.”
Thẩm Dịch không để ý đến ông ta, bước vào cổng đang hé mở. Phòng ngủ của Thẩm Thượng Lương vẫn sáng đèn, ông ấy vừa gõ cửa, cửa đã mở.
“Anh hai, có chuyện gì vậy?” Thẩm Thượng Lương vừa nhìn thấy ông ấy, đã hơi do dự.
Thẩm Dịch chào hỏi ông ấy vài câu, lấy nước xong, giả vờ như vô tình hỏi: “Em sáu, vừa rồi em có nghe thấy tiếng động lạ gì trong sân không?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây