Tôi và Tiểu Khoa phải tốn bao nhiêu nước bọt mới vào được nhà, Thẩm Thượng Lương vừa nhìn thấy chúng tôi, đã tươi cười rạng rỡ.
“Con chính là Dạ Bất Ngữ? Con gái chú hay nhắc đến con lắm đấy. Haha, quả nhiên là một chàng trai tuấn tú lịch sự!”
Ông ấy dùng ánh mắt dò xét như đang xem mặt con rể, đi vòng quanh tôi hết vòng này đến vòng khác, khiến cơ thể tôi lạnh toát, sau đó mới cười gượng gạo vài tiếng, nói một câu khiến tôi suýt ngã ngửa: “Cậu nhóc, có muốn làm con rể chú không? Con gái chú có rất nhiều người theo đuổi đấy, không đặt trước sớm là nó bay mất đấy.”
Tôi liên tục lau mồ hôi lạnh trên trán, đá Thẩm Khoa đang mất hồn mất vía mấy cái, bảo cậu ấy giúp tôi giải vây. Nhưng cậu ấy hoàn toàn không để ý đến ám hiệu của tôi, chỉ xoa xoa chỗ bị tôi đá, tiếp tục ngẩn người nhìn lên trần nhà.
“Chuyện này... Con vẫn còn nhỏ mà. Haha...” Tôi khó khăn lựa lời, lắp bắp nói.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây