Thẩm Khoa cố gắng nhớ lại, cuối cùng gật đầu, do dự nói: “Tớ đúng là từng nghe nói đến chuyện tương tự. Hơn một trăm năm trước, ở nhà sau, quả thật có rất nhiều người chết chỉ sau một đêm, trên cơ thể họ luôn xuất hiện nhiều lỗ nhỏ, hơn nữa máu thịt trên người đều bị hút khô. Lúc đó có người đoán là do ma quỷ, cũng có người nói là bệnh dịch, tóm lại, ai nấy đều hoang mang lo sợ.”
Giọng tôi khàn khàn, cười rộ lên: “Chính là nó rồi! Không ngờ loài cây ăn máu người, ăn thịt người cũng biết suy nghĩ, biết bày mưu tính kế. Chẳng trách người ta thường nói thịt người là thuốc bổ tốt nhất.”
Tôi nhìn đồng hồ, 2 giờ 25 phút sáng, còn rất lâu mới đến sáng.
Theo lời khuyên của tôi, bốn người chúng tôi ngồi đối mặt nhau giữa phòng, tay nắm chặt một con dao rọc giấy sắc bén, vừa nói chuyện phiếm linh tinh để giữ cho bản thân tỉnh táo. Nói đến cuối cùng, tôi thậm chí còn quên mình đang nói gì, cái miệng tê cứng dường như không còn thuộc về tôi nữa.
Cơn mệt mỏi không ngừng dày vò, thân thể tôi lảo đảo, cuối cùng mí mắt sụp xuống, tôi ngủ thiếp đi...
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây